21/07/2016 -

Lời Chúa – các dịp lễ đặc biệt

2213
Lễ thánh Maria Madalena - Tôi đã thấy Chúa

Lễ Thánh Maria Mađalêna

Ga 20, 1-2, 11-18

(Mt 28,9-10; Mc16,9-11)

Tôi đã thấy Chúa

 

(1) Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Maria Mađalêna đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. (2) Bà liền chạy về gặp ông Simon Phêrô và người môn đệ Chúa Giêsu thương mến. Bà nói : "Người ta đem Chúa đi khỏi mộ và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu ?.(11) Bà Maria đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, (12) thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Chúa Giêsu, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. (13) Thiên thần hỏi bà : "Này bà, sao bà khóc?" Bà thưa : "Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu !" (14) Nói xong, bà quay lại và thấy Chúa Giêsu đứng đó, nhưng bà không biết là Chúa Giêsu. (15) Chúa Giêsu nói với bà : "Này bà, sao bà khóc ? Bà tìm ai ?" Bà Maria tưởng là người làm vườn, liền nói : "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về". (16) Chúa Giêsu gọi bà : "Maria !" Bà quay lại và nói bằng tiếng Hípri : "Rápbuni !" (nghĩa là 'lạy Thầy'). (17) Chúa Giêsu bảo : "Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ : 'Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em'". (18) Bà Maria Mađalêna đi báo cho các môn đệ : "Tôi đã thấy Chúa", và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.

SUY NIỆM

Tin Mừng theo thánh Gioan vừa nhắc đến Thánh nữ Maria Mađalêna, vị thánh mà Giáo Hội kính nhớ hôm nay. Bà là người nữ được diễm phúc gặp Chúa Giêsu phục sinh đầu tiên. Khi gặp được Chúa, bà vui sướng reo mừng, bà đi báo cho các môn đệ rằng : "Tôi đã thấy Chúa". Rồi bà kể lại cho các ông những điều Chúa đã nói với bà. Tuy nhiên thật tiếc thay, bà Maria Mađalêna đã không nhận ra được Chúa phục sinh, ngay từ phút giây đầu tiên khi Chúa xuất hiện trước mặt bà. Chúa đứng đó nhưng bà đã không nhận ra Chúa, mà phải trải qua một tiến trình với nhiều dấu hiệu, đến khi Chúa gọi tên bà, lúc ấy bà mới nhận ra Chúa.

Chúng ta tự hỏi, điều gì đã ngăn cản cản bà Maria Mađalêna không nhận ra Chúa ngay từ phút đầu tiên ấy. Thánh Gioan cho chúng ta thấy một vài điều rất quan trọng qua ba dấu hiệu :

1.   Maria Mađalêna đến mộ từ sáng sớm, bà thấy dấu hiệu đầu tiên đó là “tảng đá lăn khỏi mộ”, bà không còn thấy Chúa. Với suy nghĩ của loài người, bà chỉ nghĩ được rằng "Người ta đem Chúa đi khỏi mộ và các bà chẳng biết họ để Người ở đâu ?”. Bà không đủ sáng suốt để nghĩ về Chúa Giêsu, Đấng đã chữa lành bà khỏi bảy quỷ, giờ đây hẳn Ngài thực hiện quyền năng của Ngài như đã báo trước. Bà tối tăm sầu buồn đến nỗi đâu còn nhớ Chúa có đủ quyền năng, làm cho đứa con trai duy nhất của bà góa thành Naim cũng như Lazaro chết chôn trong mồ được sống lại. Bà chỉ suy nghĩ và lý giải theo cách hiểu, cách nhìn rất trần thế của bà. Tảng đá được lăn ra, mồ trống, nghĩa là Người ta đem Chúa đi. Với lối suy nghĩ về Thiên Chúa theo cách suy luận của con người, thật khó để nhận ra Chúa.

2.   Khi bà Maria Mađalêna đến mộ lần thứ hai cùng với hai môn đệ, bà không thấy mọi sự diễn ra như bà suy tính, bà buồn rồi khóc. Bỗng bà thấy dấu hiệu nữa là : hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Chúa Giêsu, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. Thiên Thần  hỏi “sao bà khóc”. Thấy Thiên Thần, vậy mà bà chưa mở lòng để suy nghĩ thêm : Thiên Thần đâu dễ xuất hiện trong cuộc sống đời thường, phải có điều gì đó rất đặc biệt Thiên Thần mới xuất hiện chứ ? Rồi bà vẫn trả lời một câu y như lần trước, một câu nói như đã lập trình sẵn trong suy nghĩ kiểu loài người của bà. Bà nói với Thiên Thần : "Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu !". Với lối suy tính và chờ mong mọi sự diễn ra theo ý mình, mà không chịu mở lòng ra với các dấu hiệu Chúa gởi đến trong cuộc đời, chắc hẳn sẽ không nhận ra Chúa.

3.   Và rồi, khi thấy dấu hiệu là chính Chúa Giêsu đứng đó. Chúa Giêsu nói với bà : "Này bà, sao bà khóc ? Bà tìm ai ?" Bà đang vẽ ra trong đầu suy nghĩ của mình về Thiên Chúa. Nên bà tưởng Chúa là người làm vườn, liền nói : "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về". Bà cứ mải miết bám vào các dữ liệu trần thế theo cách nhìn của bà, rằng đã có ai đó lấy xác Chúa. Giờ đây bà thấy ông này dáng vẻ người làm vườn, với suy nghĩ không đổi bà trả lời cũng vẫn bằng một câu trả lời không thay đổi, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết... Với lối tưởng tượng và suy đoán theo cách của con người, làm sao có thể nhận ra Chúa.

Qua ba dấu hiệu của lần đầu tiên Chúa phục sinh hiện ra với bà Maria Madalena, chúng ta rút ra được đôi điều suy niệm. Trong cuộc đời, nhiều khi :

-       chúng ta suy luận theo kiểu của loài người,

-       chúng ta suy tính và chờ mong mọi sự diễn ra theo ý mình,

-       rồi chúng ta tưởng tượng ra mọi sự.

Vì thế, chúng ta không còn khả năng nhận ra Chúa, rồi khóc lóc than trách. Đôi khi Chúa muốn thực hiện cho chúng ta điều mới lạ, nhưng tâm trí chúng ta đã mờ tối, không dám mở lòng cho chính Ngài, không nhìn ra được các dấu hiệu Chúa gởi đến, làm sao chúng ta nhận ra Chúa được. Những lúc ấy, nếu lắng lòng xuống, nếu chú tâm nghe tiếng gọi quen thuộc của Chúa từ sâu thẳm cõi lòng, nếu biết lắng nghe Lời Chúa, chúng ta sẽ nhận ra Chúa như bà Maria Madalena hôm nay, chúng ta sẽ vui sướng reo lên và đi loan báo rằng “Tôi đã thấy Chúa”.

Lạy Chúa Giêsu phục sinh,
lúc chúng con tìm kiếm Ngài trong nước mắt,

và trong những toan tính của con người,
xin hãy gọi tên chúng con như Chúa đã gọi tên bà Maria Mađalena ngày ấy.

Lạy Chúa Giêsu phục sinh,

 Xin thêm sức cho con, để con dám ra khỏi mình,

mà nghe được tiếng Chúa và nhận ra Chúa đang hiện diện bên con,

Chúa đang gọi tên con cách âu yếm và Ngài chờ mong con nhận ra Ngài.

Amen

114.864864865135.135135135250