Nó đi tu! Tin này như một tiếng sét đánh ngang tai xuống tất cả mọi người trong gia đình nó. Có người nói nó bị điên, có kẻ thì cho rằng nó bị bỏ bùa, có người lại nói nó bị thất tình… biết bao nhiêu lời đồn thổi về bản thân nó. Mọi người trong nhà
Ngôi nhà nhỏ cuối xóm ven đê vẫn đứng vững và sáng đèn nhưng nó không còn giữ lại những ký ức riêng tư của Linh và mẹ nữa. Thay vào đó, nó trở thành biểu tượng cho sự thay đổi, tương lai và hạnh phúc mới của họ. Thật vậy, hạnh phúc không phụ thuộc
Đã bao giờ bạn trầm trồ khen ngợi một bông hoa nở rực vào buổi sớm tinh sương, vì vẻ đẹp tươi tắn của nó như thể không có tạo vật nào trên đời này sánh bằng, nhưng rồi lại vô cùng tiếc nuối, khi chiều về nụ hoa đã ủ rũ héo tàn… Vạn vật đổi thay,
Những bước đi đầu tiên là những bước chân nhẹ nhàng và mờ nhạt như những dấu chân đi trên cát. Hành trình theo Chúa cũng vậy, hành trình ấy còn mờ nhạt bởi khoảng thời gian còn quá ít ỏi, hành trình ấy còn mờ nhạt bởi vì sự yếu đuối của bản thân .
Thánh vịnh 48 (47) cho thấy, dân Israel luôn xác tín mình là dân riêng của Thiên Chúa. Thiên Chúa của họ là Thiên Chúa duy nhất, vĩ đại và Ngài thật xứng muôn lời ca tụng, trong thành đô của Ngài! Vì thế, mọi điều trong thánh vịnh 48 (47)