/ 5 / Tản vănRắn, theo quan niệm dân gian, là biểu tượng của sự thông tuệ và nhạy bén. Sách Sơn Hải Kinh từng nhắc đến rắn như một sinh vật vừa linh thiêng vừa nguy hiểm, tượng trưng cho sức mạnh tiềm tàng và sự uyển chuyển trong cách đối nhân xử thế. Trong các nền văn hóa, rắn không chỉ là biểu tượng của sự sợ hãi mà còn đại diện cho sự tái sinh và đổi mới, ...
/ 30 / Tản vănNếu có cơ hội, hãy dừng lại dưới một vệt nắng của ngày cuối năm, nhắm mắt lại và cảm nhận. Có thể, bạn sẽ nghe được tiếng thì thầm của thời gian, thấy được lòng mình bình yên đến lạ, và nhận ra rằng, đôi khi chỉ cần một chút nắng thôi, cũng đủ làm trái tim ta ấm áp suốt một đời. Và đừng quên tạ ơn Chúa, hãy để ánh sáng ấy sưởi ấm trái tim bạn, để ...
/ 111 / Tản vănChúng tôi, những người nữ tu đã quen với nhịp sống đơn sơ, bình dị, nhưng Giáng Sinh luôn mang đến một niềm vui khác lạ, vừa thánh thiện vừa sâu lắng. Trong ánh sáng dịu dàng nơi nhà nguyện, tôi ngồi ngắm nhìn hang đá nhỏ vừa hoàn thành. Từng chi tiết trên đó là sự kết tinh của những đôi tay tỉ mỉ và những trái tim đầy nhiệt thành, những chú lừa ...
/ 69 / Tản vănGiữa không gian tĩnh lặng, hình ảnh Chúa Hài Đồng xuất hiện trước mắt tôi, không phải là một bức tượng, mà là một em bé thật, gần gũi và thân thương. Tôi tưởng tượng Ngài sinh ra không phải giữa máng cỏ của mục đồng, mà trong một không gian quen thuộc với mái lá đơn sơ, bên những con người bình dị như bao gia đình Việt. Cha quấn tấm áo tơi ...
/ 125 / Tản vănĐêm nay, dưới ánh sáng dịu dàng của ngôi sao Bêlem, con ngồi đây viết cho Ngài, với một trái tim ngập tràn cảm xúc. Đã hai ngàn năm trôi qua kể từ ngày Ngài đến với nhân loại, nhưng tình yêu dịu dàng mà Ngài mang đến vẫn mãi ấm áp, chạm đến từng ngóc ngách sâu kín nhất của lòng con. ...
/ 122 / Văn hóa nghệ thuậtHang đá không có cửa, nghĩa là hang đá không ngăn cách ai, không từ chối ai. Từ mục đồng nghèo khó, các nhà đạo sĩ phương Đông, cho đến bất kỳ ai, đều được mời gọi đến chiêm bái và tôn thờ Hài Nhi Giêsu. Sự trống trải của hang đá gợi lên hình ảnh của một trái tim mở ra, một nơi mà mọi linh hồn lạc lối đều có thể tìm thấy chốn nương tựa. ...
/ 104 / Tản vănNgày 20/04/2016, bầu trời trong xanh, nắng nhạt, gió hiu hiu. Đây là một ngày thật đặc biệt đối với tôi, ngày đánh dấu khoảnh khắc quyết định ơn gọi của đời tôi. Chính là ngày hôm nay đây, tôi dám đánh cược cuộc đời mình và dám chịu trách nhiệm về quyết định mà tôi đã lựa chọn. Tôi tạm xa gia đình mái, xa mái nhà thân thương đã nhiều năm gắn bó, ...
/ 92 / Tản vănMùa Vọng đã đến, một mùa chuẩn bị long trọng và đầy ơn phúc, mùa mà Giáo Hội mời gọi chúng ta chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa đến trong lễ Giáng Sinh và trong từng khoảnh khắc của cuộc đời. Hơn nữa, theo đường hướng của Hội Dòng năm 2024 – 2025, mỗi chị em chúng ta được mời gọi “lắng nghe Lời Chúa và nên một với Ngài”. Đây là dịp chúng ta tìm lại sự ...
/ 1369 / Tản vănTôi cũng đã có những hành trình, với những bước chông chênh lạc lối, khi thấp khi dài, khi chậm khi nhanh, những lúc đó tôi cảm thấy mình đơn độc trên chính con đường mình chọn. Có người chia sẻ với tôi: “ bí quyết của bình an là hãy cộng tác với những gì không thể thay đổi”. Câu nói đó một lần nữa lại là động lực cho tôi bước ...
/ 1323 / Tản vănCuộc sống ngày hôm nay con người luôn tất bật với công ăn việc làm, đa phần cái gì cũng “ăn liền”, thử hỏi trong ngày sống của chúng ta có mấy lúc chúng ta để cho mình có những giây phút lặng. Điều đó cũng ảnh hưởng đến cả đời tu chúng ta nữa. Có lúc chúng ta thấy lặng chẳng có ích gì cho chúng ta cả. Nhưng bạn đã bao giờ khám phá ra ý nghĩa của ...
/ 1820 / ThơNgười luôn dịu dàng mời gọi ta trở về từng giây phút, Người chẳng bao giờ hỏi quá khứ của ta… Bởi với Người ta mãi là người con yêu ! Tình yêu của Người dành cho ta luôn tròn đầy ! ...
/ 1586 / ThơAi cũng có một quê hương để nhớ về, để yêu thương và trân quý! Nhưng tình yêu nào cao cả hơn mọi thứ trên cuộc đời này ngoài tình yêu thương của Đấng hiến mạng cho và vì ta? ...
/ 1267 / ThơChọn lựa và bước theo tiếng gọi của Người yêu Dấu! Một khúc ca vang lên hòa với phúc hồng để cuộc đời con là một chuỗi những ân thiêng do Ngài ban tặng!
...
/ 1347 / ThơNhững bước chân rong ruổi để đi tìm. Và tôi đã được thỏa lòng khi được Người dẫn lối, soi đường. Dẫu biết mình thân phận mỏng manh, nhưng tôi biết Người thương tôi, Người sẽ chẳng khi nào để tôi một mình ...