02/11/2021 -

Tản văn

298
Thư gửi bạn Corona

Bạn Corona mến!

Bạn khỏe không? Cho mình gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến bạn. Mình nghĩ bạn rất khỏe và khỏe hơn mình. Bạn biết tại sao không? Vì mình thấy bạn có thể hạ gục được hơn hàng triệu người trên thế giới và quan trọng là cả thế giới đang chiến đấu ngày đêm vì bạn.

Bạn mến, mình thấy bạn giỏi lắm, bạn đã và đang vượt mặt rất nhiều bạn khác. Bạn H5N1 vào năm 2008 làm 234 người tử vong, H7N9 năm 2018 khiến 621 người tử vong. Bạn thì đã lấy đi mạng sống của hơn hàng trăm triệu người rồi!

Các nhà khoa học, họ vẫn chưa xác định bạn từ đâu mà đến mà chỉ biết là bạn được các con dơi mang tới, chính một loài vật được bán tại chợ hải sản ở Vũ Hán (Hồ Bắc, Trung Quốc). Ngày đầu tiên bạn làm cho số người chết chỉ có vài người với một số biểu hiện như sốt, ho, khó thở khiến cho các bác sĩ tưởng là cảm cúm thông thường nhưng không ngờ bạn lại làm cho căng thẳng và trầm trọng hơn.

Bạn biết không? Vì bạn mà rất nhiều người nhân cơ hội này cho rằng Thiên Chúa của mình trừng phạt anh chị em Trung Quốc và nói: “Sao Chúa của mình ác vậy? Họ nói vậy vì có một số nhà thờ bị phá bỏ, Thánh giá bị hạ xuống. Nhưng mình tin Chúa của mình là Đấng giàu lòng xót thương, luôn yêu thương và sẵn sàng tha thứ như trong dụ ngôn “Người cha nhân hậu: Người cha luôn mở rộng vòng tay đón đứa con hoang đàng trở về.

Bạn đã xem Clip “Thánh Lễ đẫm nước mắt của người Trung Quốc” chưa? Mình nghĩ là bạn không có thời gian để xem. Bởi bạn đang rất bận với nhiệm vụ tiêu diệt của mình mà! Mình sẽ kể cho bạn nghe: Trong Thánh Lễ đó, khi ca đoàn cất lên tiếng hát về tình yêu của Chúa, mọi người đều đẫm nước mắt và họ có một đức tin rất mạnh mẽ, họ xác tín Thiên Chúa luôn yêu thương và sẽ mau chóng cứu giúp họ.

Mình có một món quà nho nhỏ muốn dành tặng cho bạn, đó là những lời khen, sau một thời gian bạn hành hạ loài người chúng mình.

Bạn giỏi chân đi lắm!Từ nơi bạn xuất phát ở Vũ Hán, Trung Quốc. Bạn còn đi lung tung đến những nơi khác cách nơi bạn sinh ra hàng trăm cây số như Mỹ, Anh, Ý,... và bạn còn ghé thăm vào đất nước nhỏ bé bình yên của mình nữa, dù chẳng ai muốn chào đón. Bạn đến làm cho toàn đất nước mình bị đảo lộn, xã hội bị giãn cách. Con đường ở Sài Gòn rất ồn ào và tấp nập nay bạn làm cho vắng vẻ cách lạ thường, con người chẳng còn nhìn thấy mặt nhau, lúc nào cũng phải bịt khẩu trang kín mít. Bạn đã làm cho kinh tế trì trệ, công ty, xí nghiệp đóng cửa, người dân cũng như công nhân xuất khẩu lao động không có tiền nuôi gia đình và bản thân. Hàng nông sản nước mình như dưa hấu, thanh long, rau, củ quả… không thể xuất khẩu dẫn đến hư hỏng, thối rữa, người dân điêu đứng, đứng ngồi không yên, ngồi “ôm nợ.”Nhiều gia đình chấp nhận mất trắng, bỏ cả ruộng dưa, ruộng rau khi không tìm được nơi tiêu thụ. Hàng trăm tỉ đồng đầu tư cùng công sức một nắng hai sương của họ trên đồng đất cuối cùng đã thành công cốc trở về số 0. Xe cộ không được lưu thông chuyển hàng, khiếnngười dân ở thành phốthiếu lương thực, thực phẩm. Bạn có thấy vui không khi cả thế giới đang đau khổ vì bạn? Bạn rất giỏi làm ra những điều mà không ai dám làm dám nghĩ.

Bạn đừng tưởng sự có mặt của bạn sẽ gieo rắc toàn là sự xấu xa cho bạn hả hê. Bạn nhầm rồi! Biết bao điều tốt đẹp nảy sinh khi bạn xuất hiện:  nào là có nhiều người đã giải cứu trái cây, họ bỏ hàng tỷ đồng ra mua hàng chục tấn rồi phát miễn phí. Nhiều tổ chức từ thiện ra trận với những bao gạo không đồng, những hộp cơm gói trọn bao yêu thương. Nhiều nhân viên y tế từ các nới xa xôi tình nguyện vào tuyến đầu để giúp đỡ các bệnh nhân nặng. Còn nữa, cộng đoàn của mình có nhiều thời gian bên Chúa và bên nhau hơn, hòa với nỗi đau của nhân loại trong cơn đại dịch này bằng những hy sinh nhỏ nhặt, những giờ kinh Mân Côi âm thầm dâng Mẹ. Những lúc thế này, mình thấy chị em mình quan tâm đến nhau nhiều hơn, con người biết yêu thương nhau nhiều hơn trước. Mình nghĩ bạn nhầm rồi đấy!

Mình xin bạn hãy dừng lại, đừng tiếp tục nữa. Bạn nghĩ thử xem những người mắc bệnh họ đau lắm, mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần. Các bác sĩ,  nhân viên y tế làm việc ngày đêm, kiệt quệ vì quá tải, dụng cụ y tế thì thiếu thốn. Chắc chắn sự lợi hại của bạn cũng chẳng thể khuất phục trước tình liên đới của nhận loại chúng mình. Mình còn nhiều điều muốn nói với bạn, nhưng mình nghĩ thế là đủ để bạn hiểu, mình rất mong bạn hãy dừng lại, không có gì là bền lâu.

Thân ái chào bạn!

 
Maria Kim Vui
 
114.864864865135.135135135250