Dự án “Những Người gìn giữ vẻ Đẹp”
“Những Người gìn giữ vẻ Đẹp” là một liên minh hoạt động vì điều tốt đẹp và công việc, với sự cộng tác của 3 tổ chức nhắm cùng giá trị. Hiệp hội Communitas, tổ chức “Những Thiên thần của vẻ Đẹp và hiệp hội Extrapulita quyết định chia sẻ kinh nghiệm và câu chuyện của họ để phát động một mô hình tích hợp mới tập trung vào công việc, vẻ đẹp và sự hợp tác giữa công, tư và phi lợi nhuận. Dự án trên nhắm chăm sóc các thành phố, chống lại sự nghèo đói, đào tạo con người và cung cấp nguồn nhân lực cho các công ty.
Một lối sống
Mở đầu bài nói chuyện, Đức Thánh Cha khẳng định rằng “Trở thành những Người gìn giữ Vẻ đẹp là một trách nhiệm, đồng thời là một thông điệp quan trọng cho cộng đoàn Giáo hội và cho toàn xã hội”. Ngài nói rằng tên của dự án không phải là “một khẩu hiệu đơn giản, nhưng chỉ ra một lối sống, một phong cách, một lựa chọn cuộc sống hướng tới hai mục đích quan trọng: người bảo vệ và vẻ đẹp”.
Người bảo vệ không ngại trách nhiệm
Trước hết, bảo vệ, theo Đức Thánh Cha, là một hành động “đòi hỏi sự quan tâm và chăm sóc, bởi vì nó bắt đầu từ việc nhận thức được giá trị của ai hoặc điều được giao phó cho chúng ta”. Do đó, người bảo vệ “không được xao nhãng và lười biếng, nhưng “mở rộng tầm mắt, không ngại dành thời gian, không ngại tham gia, không ngại đảm nhận trách nhiệm”.
Bảo vệ người nghèo, người yếu thế
Việc bảo vệ, Đức Thánh Cha nói tiếp, không chỉ giới hạn ở môi trường nhưng cần bảo vệ những người bị gạt bên lề, bị loại bỏ, bị lãng quên trong một xã hội ngày càng hiệu quả và tàn nhẫn..., bởi vì mỗi người đều quý giá trước mắt Chúa (xem Is 43,1-4). Do đó ngài nhắn nhủ rằng “trong việc tái phát triển nhiều nơi bị bỏ hoang và mục nát, phải luôn coi việc bảo vệ những người sống ở đó và thường xuyên lui tới là mục tiêu chính. Chỉ bằng cách này, anh chị em mới khôi phục được vẻ đẹp của thụ tạo”.
Vẻ đẹp thực sự: sự thống nhất không thể tách rời của sự hoàn thiện về thẩm mỹ và đạo đức
Tiếp đến, nói về vẻ đẹp, Đức Thánh Cha nhắn nhủ: “Chúng ta cần học cách vun trồng vẻ đẹp như một điều gì đó độc đáo và thiêng liêng đối với mọi thụ tạo, được Thiên Chúa nghĩ đến, yêu thương và tôn vinh ngay từ khi tạo thành thế giới (xem St 1,4) như một sự thống nhất không thể tách rời giữa ân sủng và sự tốt lành, của sự hoàn thiện về thẩm mỹ và đạo đức”. (CSR_4205_2024)
Nguồn: https://www.vaticannews.va/