Anh chị em thân mến, chúc Chúa Nhật tốt lành!
Chúa Nhật hôm nay, Thánh sử Luca trình bày Chúa Giêsu cho chúng ta tại hội đường Nazareth, nơi Người lớn lên. Chúa Giêsu đọc đoạn sách của tiên tri Isaia loan báo sứ mạng loan báo Tin Mừng và giải phóng của Đấng Mêsia, rồi trong sự im lặng của cả hội đường, Người nói: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh này” (x. Lc 4:21).
Chúng ta hãy tưởng tượng sự ngạc nhiên và thất vọng của những người đồng hương của Chúa Giêsu, những người đã biết Người là con bác thợ mộc Giuse và không bao giờ tưởng tượng rằng Người có thể tự giới thiệu mình là Đấng Mêsia. Thật là khó tin. Nhưng thực tế đúng như vậy: Chúa Giêsu tuyên bố rằng, với sự hiện diện của Người, “năm hồng ân của Chúa” đã đến (câu 19). Đây là tin mừng cho mọi người và đặc biệt là cho người nghèo, cho tù nhân, cho người mù, cho người bị áp bức, như Tin Mừng đã nói (xem câu 18).
Ngày hôm đó, tại Nazareth, Chúa Giêsu đã đặt những người đối thoại với mình trước sự chọn lựa về căn tính và sứ mạng của Người. Không ai trong hội đường Do Thái không khỏi thắc mắc: Liệu ông này chỉ là con của bác thợ mộc mà lại dám nhận một vai trò không thuộc về mình, hay ông ấy thực sự là Đấng cứu thế, được sai đến để cứu dân khỏi tội lỗi?
Thánh sử cho chúng ta biết rằng người Nazareth đã không nhận ra Chúa Giê-su là Đấng được Chúa xức dầu. Họ nghĩ rằng họ hiểu Người quá rõ và điều này, thay vì giúp họ mở rộng tâm trí và trái tim, thì lại chặn họ lại, giống như một tấm màn che khuất ánh sáng.
Anh chị em thân mến, sự kiện này, với những điểm tương đồng, cũng xảy ra với chúng ta ngày nay. Chúng ta cũng bị chất vấn bởi sự hiện diện và lời nói của Chúa Giêsu; chúng ta cũng được mời gọi nhận ra nơi Người là Con Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ chúng ta. Nhưng có thể cũng xảy ra với chúng ta, giống như những người đồng hương của Người, khi nghĩ rằng chúng ta đã biết Người, rằng chúng ta đã biết mọi thứ về Người, rằng chúng ta đã lớn lên cùng Người, ở trường, trong giáo xứ, trong giáo lý, trong một đất nước có nền văn hóa Công giáo... Và đối với chúng ta cũng vậy, Người là một Con Người gần gũi, thực sự, “quá” gần gũi.
Nhưng chúng ta hãy tự hỏi: chúng ta có nhận ra được thẩm quyền độc nhất mà Chúa Giêsu thành Nazareth dùng để nói không? Chúng ta có nhận ra rằng Người là Đấng mang đến lời loan báo về ơn cứu độ mà không ai khác có thể ban cho chúng ta không? Còn tôi, tôi có cảm thấy cần ơn cứu rỗi này không? Tôi có cảm thấy rằng mình cũng nghèo nàn, bị giam cầm, mù quáng, bị áp bức không? Chỉ khi đó, “năm hồng ân” mới dành cho tôi!
Chúng ta hãy tin tưởng hướng về Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa và Mẹ chúng ta, để Mẹ giúp chúng ta nhận ra Chúa Giêsu.
Nguồn: https://www.vaticannews.va/